Hạ đã qua từ lâu
đông mải miết tìm xuân còn chưa đến
Chỉ còn ta và mùa thu
như lời ước hẹn
Từ thủa ban đầu cùng em.
Thu nhẹ nhàng rải những giọt nắng bên hiên
Hân hoan đón chờ những nhành hoa chưa hé
Giống như ta bốn mùa yêu em lặng lẽ
Mong chờ nở những mầm xanh...
Khu vườn sau nhà vẫn ríu rít tiếng yến oanh
Chừng như bản nhạc của mùa yêu đương không bao giờ dứt
Đôi khi ta tự hỏi
Tại sao lòng ta như lũ chim kia chưa bao giờ thôi rạo rực
chưa bao giờ ngừng yêu em!
Cuộc đời thật dài và ai cũng không tránh khỏi những đêm đen
Lạc sâu vào u tối
Ta chẳng mong cầu những thứ cao sang
Chỉ mơ em luôn là ngọn hải đăng dẫn lối
Để ta tìm về bến bình yên,
Sóng muôn đời chẳng ở im
Mây lang thang tìm cho mình những khung trời mới
Mấy kẻ ham chơi muôn đời ưa rong ruổi
Còn anh chọn muôn đời ở đây
như một tán cây...
Anh chỉ nguyện kiếp này che chở
một khoảnh sân
một khu vườn nhỏ,
một mái nhà
của người anh yêu thương.
Nhân sinh mấy người đắc ý
Thế sự được mất vô thường
Chỉ cầu sau cơn được mất
Vẫn còn bên người yêu thương.
P/s: Chúc em một đời bình an bên anh!